Bệnh khô chân ở gà hay còn gọi là hội chứng teo chân, là một căn bệnh nguy hiểm tiềm ẩn nhiều nguy cơ cho cả gà con và gà trưởng thành.
Tỷ lệ tử vong do bệnh này có thể lên đến 5 – 10%, gây thiệt hại nặng nề cho người chăn nuôi nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời.
Bài viết này pakbaseball.com sẽ cung cấp cho bạn thông tin chi tiết về nguyên nhân và cách điều trị bệnh khô chân ở gà.
Nguyên nhân theo từng giai đoạn phát triển
Bệnh khô chân ở gà xuất hiện ở 2 giai đoạn chính:
– Giai đoạn gà con (2-15 ngày tuổi)
Kỹ thuật ấp nở và vận chuyển: Sai sót trong kỹ thuật ấp trứng, vận chuyển gà con từ trại giống về chuồng nuôi không đúng cách có thể khiến gà bị stress, mất nước, dẫn đến teo cơ và khô chân.
Môi trường úm: Nhiệt độ, độ ẩm chuồng úm không phù hợp, quá nóng hoặc quá ẩm, cũng là yếu tố khiến gà mất nước và dễ mắc bệnh.
Chế độ dinh dưỡng: Thức ăn không đảm bảo chất lượng, thiếu vitamin, khoáng chất, đặc biệt là vitamin B1, B2, E và selen, khiến gà bị suy dinh dưỡng, yếu ớt và dễ mắc bệnh.
Môi trường chăn nuôi: Môi trường chuồng úm bẩn thỉu, ẩm ướt, không được vệ sinh thường xuyên tạo điều kiện cho vi khuẩn phát triển, gây bệnh cho gà.
– Giai đoạn gà trưởng thành (trên 1kg):
- Mất nước: Do thiếu nước uống, tiêu chảy, hoặc môi trường nóng bức khiến gà mất nước nhiều, dẫn đến teo cơ và khô chân.
- Dinh dưỡng thiếu hụt: Chế độ ăn uống thiếu vitamin, khoáng chất, đặc biệt là vitamin B1, B2, E và selen, hoặc cho gà ăn quá nhiều chất xơ, thức ăn bẩn, ôi thiu cũng có thể gây ra bệnh.
- Nhiễm khuẩn: Vi khuẩn E. coli, Salmonella, Staphylococcus aureus xâm nhập qua vết thương hở, gây viêm nhiễm và teo cơ chân.
- Bệnh lý khác: Gà bị mắc các bệnh truyền nhiễm như thương hàn, bạch lỵ, tụ huyết trùng, Newcastle cũng có thể dẫn đến triệu chứng khô chân.
Dấu hiệu cảnh báo gà bị khô chân
Bệnh khô chân ở gà không chỉ ảnh hưởng đến khả năng di chuyển mà còn là dấu hiệu tiềm ẩn của nhiều vấn đề sức khỏe khác.
Một số dấu hiệu thường gặp ở gà bị bệnh khô chân:
👉 Chân khô, teo mòn:
Biểu hiện rõ ràng nhất là chân gà trở nên khô, mất nước, teo tóp dần, không còn vẻ bụ bẫm, cứng cáp như bình thường.
Gà di chuyển khó khăn, thậm chí không thể đi lại, buộc phải đứng yên một chỗ.
👉 Cánh gà rũ xuống:
Do mất khả năng đi lại và giữ thăng bằng, gà phải sử dụng cánh nhiều hơn để hỗ trợ.
Việc sử dụng quá mức khiến cánh gà bị chùng xuống, không thể khép lại vào cơ thể và duy trì ở vị trí đó.
👉 Ức gà teo lại:
Bệnh khô chân khiến hai bên chân gà bị teo cơ do không hoạt động trong thời gian dài.
Tình trạng teo cơ dễ dàng nhận biết, tương tự như trường hợp con người bị liệt hoặc các chi không hoạt động.
👉 Lông xù, ủ rũ:
Rối loạn trao đổi chất và thiếu nước do bệnh gây ra khiến gà xù lông, ủ rũ, mệt mỏi.
Gà thường đứng yên một chỗ, ít vận động.
Cách chữa bệnh khô chân ở gà hiệu quả
Bệnh khô chân ở gà là vấn đề nan giải gây ảnh hưởng đến khả năng di chuyển và sức khỏe của cả đàn.
Để có biện pháp điều trị phù hợp, bà con cần xác định nguyên nhân và giai đoạn phát triển của bệnh.
Đối với gà mới nở
Khi phát hiện gà con có dấu hiệu mắc bệnh, cần lập tức cách ly để theo dõi, ngăn chặn lây lan và điều trị hiệu quả.
Duy trì nhiệt độ úm hợp lý, theo dõi biểu hiện của gà con mỗi ngày. Tránh để nhiệt độ quá cao, gây mất nước, teo cơ.
Mật độ úm lý tưởng: 60-100 con/bóng, treo bóng cách nền 50-60cm. Mật độ úm không nên quá cao
Thay đổi mật độ và diện tích úm theo độ tuổi phát triển của gà. Ví dụ: chuồng úm 6m2, mùa hè úm 350 con, mùa đông úm 400 con.
Treo máng ăn, máng uống hợp lý, đảm bảo số lượng đủ cho gà con. Với 400 con gà con, cần 6 bình uống dung tích 2 – 4 lít. Bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, đạm cho gà.
Dùng Florfenicol 4% hoặc Trimethoprim + Sulfamethoxazole trộn vào thức ăn cho gà con uống trong 5 ngày liên tục.
Đối với gà trưởng thành
Dùng thuốc kháng sinh như Pharmequin, Pharamox, Ampicol (liều 1g/1 lít nước) hoặc Pharcolivet (liều 10g/2,5 lít nước) cho gà uống liên tục 4-5 ngày để tiêu diệt vi khuẩn gây bệnh.
Nếu bệnh khô chân do các bệnh khác, cần tìm cách điều trị phù hợp để loại bỏ nguyên nhân gốc rễ và ngăn ngừa biến chứng.
Bí quyết phòng ngừa bệnh khô chân ở gà
Bệnh khô chân ở gà tuy không gây chết trực tiếp nhưng ảnh hưởng nặng nề đến khả năng di chuyển và sức khỏe của cả đàn, gây thiệt hại lớn cho người chăn nuôi.
Những biện pháp thiết yếu giúp bạn bảo vệ đàn gà khỏi căn bệnh này:
– Duy trì nhiệt độ úm thích hợp, kiểm tra thường xuyên biểu hiện của gà con. Tránh để nhiệt độ quá cao hoặc quá thấp. Mật độ úm lý tưởng: 60-100 con/bóng, treo bóng cách nền 50-60cm.
– Sát trùng, vệ sinh chuồng trại, nền chuồng, bờ tường, xung quanh trước khi thả gà vào. Giữ chuồng trại luôn khô ráo, sạch sẽ.
– Cung cấp đủ nước sạch cho gà uống mỗi ngày. Nước uống cần được thay mới thường xuyên và đảm bảo vệ sinh.
– Cung cấp thức ăn đầy đủ dinh dưỡng, đảm bảo chất lượng. Bổ sung vitamin, khoáng chất, đặc biệt là vitamin B1, B2, E và selen, vào thức ăn cho gà.
– Cung cấp đủ chất đạm cho gà để giúp gà phát triển khỏe mạnh, tăng cường sức đề kháng.
– Thực hiện nghiêm ngặt quy trình phòng bệnh bằng vắc-xin theo tuổi, liều lượng, đúng yêu cầu kỹ thuật.
– Khi phát hiện gà có dấu hiệu mắc bệnh, cần lập tức cách ly để theo dõi và điều trị, tránh lây lan sang cả đàn.
– Quan sát thường xuyên đàn gà để phát hiện sớm các dấu hiệu bất thường như: gà đi lại khó khăn, chân teo mòn, cánh rũ xuống, ủ rũ,…
– Tham khảo ý kiến bác sĩ thú y nếu phát hiện bất kỳ dấu hiệu nào nghi ngờ bệnh.
Lời kết
Bệnh khô chân ở gà có thể được phòng ngừa hiệu quả bằng cách kết hợp nhiều biện pháp như: tạo môi trường sống lý tưởng, cung cấp chế độ dinh dưỡng đầy đủ, thực hiện nghiêm ngặt quy trình phòng bệnh và theo dõi sức khỏe đàn gà thường xuyên.
Hãy áp dụng những biện pháp trên một cách khoa học để bảo vệ đàn gà của bạn khỏi căn bệnh này.